MINH HỌA: VĂN NGUYỄN
Chàm đã nhuốm từ ngày ấy
bản này không có những đường biên
người đến bên nhau bằng ý niệm
nguồn sông măng đã mọc nhiều
tình yêu mang màu trầm mặc
Chung nhau một lối về nguồn cội
tán cọ biếc mãi che
làn môi ai còn thương phận lá
ngã vào nhau những bóng chiều
khoảng trời này cứ để rượu làm thơm
Sắc đỏ phía ấy vừa rơi
giếng làng soi thấu khuôn mặt tìm đến
mến nếp nhà đón người trong im lặng
mơ đỉnh bản bốn mùa đầy trăng
rặng tre kia xanh vì vòm nắng
Hát chung lời Then
cho lòng này đầy lên bản sắc
dấu vải vừa thêu còn mềm tay thiếu nữ
người chạm vào phải lòng một thung sương
con đường này đã nói nhiều câu chuyện
Thái Hải gửi đi niệm lành
một lòng vì cội nguồn nên suối trong cùng tận
những dấu chân nối nhau lẽ đó
cỏ thơm biết đất nặng tình
giấc bản trầm mặc muôn thuở…
Nguồn: https://thanhnien.vn/cham-vao-thai-hai-tho-cua-tran-viet-hoang-185250802183227388.htm
Bình luận (0)